Cái chết của thiếu nữ 17 tuổi và sự bất lực của cảnh sát
Đêm 22/2/1998, Noa Eyal, 17 tuổi và bạn trai đến rạp chiếu phim. Rời rạp vào thời điểm gần nửa đêm, họ đến trung tâm thị trấn và mỗi người bắt một xe buýt về nhà. Noa sẽ về khu Ramot của Jerusalem, còn bạn trai cô đến thị trấn Maale Adumin.
Nhưng đêm đó, Noa không về nhà và cha, mẹ cô báo cảnh sát. Hôm sau, cảnh sát cùng hàng trăm tình nguyện viên tìm nữ sinh 17 tuổi và họ thấy thi thể cô trong một khu rừng thuộc khu vực Ramot. Hung thủ đã đâm vật nhọn và đập vật cứng vào đầu cô, đồng thời vứt đồ lót, nữ trang của cô xung quanh thi thể. Cảnh sát thấy mẫu tinh dịch ở hiện trường án mạng.
Trong nỗ lực tìm nhân chứng, cảnh sát kêu gọi sự giúp đỡ của người dân. Một tài xế taxi kể rằng anh thấy một cô gái trẻ đứng gần một ô tô màu trắng ở cuối bến xe buýt. Đó là manh mối duy nhất mà người dân cung cấp. Sau đó, nhà chức trách không có thêm thông tin nào đáng giá.
Mọi cảnh sát trưởng của thành phố Jerusalem đều ưu tiên việc tìm hung thủ sát hại Noa Eyal. Vụ án cũng trở thành nội dung trên truyền hình song cảnh sát vẫn không có thêm manh mối nào.
Vụ bạo hành gia đình 15 năm sau
Năm 2013, cảnh sát Israel bắt một người đàn ông mang họ Nachmani vì hành vi bạo hành vợ. Họ lấy dấu vân tay và ADN của ông này và vợ theo đúng thủ tục. Khi đối chiếu ADN của ông với kho dữ liệu ADN quốc gia, cảnh sát bất ngờ khi thấy nó trùng khớp với ADN trong vụ án mạng của Noa Eyal. Vì thế, họ quyết định bí mật theo dõi các thành viên trong gia đình Nachmani.
Quá trình "lục lọi" hồ sơ cho thấy Daniel Nachmani, con trai của hai vợ chồng, từng cưỡng dâm một nữ sinh vào năm 2009, song không hiểu sao cảnh sát chỉ phạt hành chính và giám sát y trong một năm. Vào thời điểm án mạng xảy ra, Daniel sống cách nhà Noa chỉ vài dãy phố.
Vào thời điểm năm 2013, Daniel đang làm việc tại một garage, đã kết hôn và có một con gái.
Để có chứng cứ thuyết phục, cảnh sát phải có ADN của Daniel. Không có lý do để gã đàn ông 37 tuổi cung cấp mẫu ADN, cảnh sát phải bí mật bám theo y để chờ cơ hội.
Thời cơ tới trong một lần Daniel nhổ nước miếng khi y đi trên phố vào năm 2014. Nhóm theo dõi lập tức lấy mẫu nước bọt để xét nghiệm. Kết quả phân tích cho thấy mẫu ADN của Daniel trùng với mẫu ADN mà hung thủ sát hại Noa để lại ở hiện trường.
Tháng 11/2014, cơ quan công tố bắt và truy tố Daniel Nachmani với cáo buộc Hiếp dâm, Giết người. Ai cũng ngạc nhiên khi Daniel bị bắt vì y luôn tỏ ra hiền lành, hòa nhã khi sửa ô tô cho mọi người. Ngay cả thẩm phán xét xử Daniel cũng là khách hàng thân thiết của y. Daniel không thay đổi số điện thoại từ thời điểm Noa tử vong. Kết quả kiểm tra dữ liệu từ nhà mạng cho thấy điện thoại của Daniel xuất hiện gần vị trí thi thể Noa.
Cơ quan công tố cho rằng vào đêm 22/2/1998, Noa nhỡ chuyến xe buýt cuối ngày nên đã đi nhờ xe của Daniel Nachami để về nhà. Sau khi đi một đoạn, Daniel đã rẽ khỏi đường chính và vào rừng, nơi y cưỡng hiếp và sát hại Noa.
Trong số 10 người đưa ra bằng chứng chống lại Daniel có vợ của y. Cô khai trước tòa rằng họ đã quan hệ tình dục nhiều lần trong rừng, nơi xác Noa được tìm thấy, trong khi Daniel lại khăng khăng rằng hắn chưa từng đến đó.
Việc cảnh sát lấy mẫu nước bọt của Daniel để xét nghiệm ADN trở thành điểm tựa cho luật sư của bị cáo trong quá trình xét xử năm 2019. Luật pháp Israel cấm lấy mẫu ADN của công dân trong mọi trường hợp. Nếu một người không muốn cung cấp mẫu, cảnh sát chỉ có thể lấy mẫu tóc. Cảnh sát chỉ có thể lấy mẫu khi đối tượng là nghi can trong vụ án ma túy, giết người, tội ác tình dục, hành hung có yếu tố bạo lực, cướp tài sản hoặc xâm hại an ninh quốc gia. Lập luận của luật sư là cảnh sát đã lấy mẫu ADN của bị cáo một cách trái luật, nên mẫu đó không thể là chứng cứ trước tòa. Bản thân Daniel cũng một mực chối tội.
Bất chấp lập luận của luật sư và sự khăng khăng chối tội của bị cáo, bồi thẩm đoàn kết luận Daniel Nachnami phạm tội Giết người và Hiếp dâm. Thẩm phán tuyên bị cáo án chung thân đối với tội Giết người và án tù 16 năm đối với tội Hiếp dâm. Ngoài ra, tòa án yêu cầu Daniel bồi thường cho cha, mẹ của nạn nhân 70.000 USD.
Daniel kháng cáo, nhưng tòa phúc thẩm bác đơn của y vào năm 2021.