Bi kịch
Hơn 20 năm trước, khi chia tay người chồng đầu tiên, bà Nguyễn Thị Thảo (SN 1971, tại Tây Ninh) để con cho gia đình chồng nuôi rồi rời Tây Ninh lên TPHCM mưu sinh. Một thời gian ngắn sau, bà Thảo yêu người đàn ông làm nghề thợ may, về sống chung phòng trọ thuộc quận Tân Phú. Có với nhau 2 con gái, cuộc sống khó khăn triền miên, vợ chồng bà thường xuyên xảy ra mâu thuẫn. Con út được 3 tháng tuổi, chồng bỏ đi, một mình bà bán vé số nuôi các con.
Mải kiếm sống, bà Thảo ít quan tâm đến con. Năm 2006, đứa lớn đang học lớp 9 thì bỏ giữa chừng, sống với thanh niên không nghề nghiệp. Có với nhau một bé gái gần 2 tuổi, thì 2 người chia tay. Đem con về gửi bà Thảo, cô con gái bỏ sang Malaysia mưu sinh.
"Nghe đâu nó đã có chồng mới, cuộc sống khó khăn nên không về được, chỉ gọi về cho tôi được một lần rồi biền biệt", bà Thảo kể.
Nhiều năm qua, bà Thảo một mình nuôi con gái út và cháu ngoại. Thu nhập từ việc bán vé số bấp bênh, vài lần bà bị cướp giật vé số nên càng chán nản. Cụt vốn, bà xin làm phụ hồ, sơn nước cho các công trình xây dựng, hoặc làm bất kể thứ gì được thuê.
Ngày 1/5/2019 được nghỉ, quanh quẩn trong phòng trọ hơn 10m2 gần chợ Võ Thành Trang (quận Tân Bình), bà Thảo không thể dứt khỏi nỗi buồn tủi về cuộc đời. Bà nghĩ đến mẹ già nhưng hai chục năm qua chưa từng về quê, nghe đâu mẹ và anh trai đã bán đất đi nơi khác, giờ không biết sống chết ra sao.
Vét túi còn vài chục nghìn đồng, bà lấy 15.000 đồng đi mua rượu về uống. Say rượu, bà cảm thấy bế tắc, muốn chết. Đưa tờ 20.000 đồng cho con gái út (đang học lớp 6), bà kêu đi mua thuốc ngủ.
Sau khi con gái đi mua thuốc ngủ về, bà Thảo uống liền 10 viên, thấy bà Thảo uống nhiều thuốc con và cháu bà hỏi sao uống nhiều vậy. Lúc này, bà Thảo trả lời uống để chết, con và cháu bà liền khóc và đòi chết cùng. Nghĩ cảnh mình chết không ai chăm sóc con, cháu nên bà Thảo tiếp tục sai con gái đi mua thuốc ngủ.
Lựa chọn nghiệt ngã
Khi có thuốc ngủ, bà Thảo chia cho gái và cháu ngoại mỗi người 5 viên cùng uống. Tiếp đó, cả 3 người ôm nhau chờ thuốc ngấm để cùng chết chung.
Khoảng 15h ngày 1/5/2019, có người quen gọi điện, bà Thảo nói mới uống thuốc ngủ tự tử. Nghe tin, bạn bà Thảo liền tới phòng trọ để xem sự tình. Tới nơi, người bạn gọi bà Thảo không được, còn 2 đứa trẻ đang lả đi. Ngay lập tức người bạn cùng hàng xóm đưa 2 đứa trẻ đến Bệnh viện Nhi Đồng 1, còn bà Thảo đến Bệnh viện quận Tân Phú.
Tỉnh dậy giữa đêm, nhìn quang cảnh bệnh viện, bà Thảo nhớ chuyện cũ, hoảng loạn gọi tên con cháu, rồi khóc. May mắn, hai đứa trẻ đều được cứu sống và cho xuất viện vào chiều hôm sau.
Với hành vi của mình, bà Thảo bị Viện Kiểm sát truy tố về tội giết người với các tình tiết tăng nặng như giết nhiều người, giết trẻ em… Do hoàn cảnh gia đình đặc biệt khó khăn, bà Thảo được tại ngoại trong quá trình điều tra, truy tố để đi làm kiếm tiền nuôi con cháu.
Hơn 1 năm sau khi sự việc đau lòng xảy ra, bà Thảo bị Tòa gia đình và người chưa thành niên đưa ra xét xử.
Ngồi chờ HĐXX làm việc với dáng vẻ tiều tụy, gầy yếu, bà Thảo rưng rưng: "Tôi sợ mình chết thì không ai nuôi con, cháu nên quyết định cho 2 đứa nhỏ đi cùng. Uống thuốc xong, chúng tôi ôm nhau nằm xuống… Giờ nghĩ lại thấy mình dại dột quá. Hai đứa nhỏ đâu có tội tình chi… Giờ tôi mà đi tù thì tụi nhỏ khổ, không ai nuôi. Mong HĐXX thương tình cho tôi án tù treo để có thể ở nhà kiếm tiền, chăm sóc mấy đứa nhỏ".
Quá trình xét xử, HĐXX đã xem xét toàn bộ nội dung vụ án, tính chất hành vi phạm tội, hậu quả do bà Thảo gây ra. Từ đó, HĐXX quyết định đổi tội danh đối với bà Thảo từ tội giết người sang tội xúi giục hoặc giúp đỡ người khác tự sát và tuyên phạt 3 năm tù nhưng cho hưởng án treo.
Khi được tòa đổi tội danh và phạt án treo, bà Thảo khóc nức nở, gửi lời cảm ơn HĐXX cùng các luật sư. Một phút nông nổi, thiếu suy nghĩ, bà Thảo đã có hành vi sai lầm khiến bản thân phải trả giá.
Hồng Lĩnh
Xem thêm: mth.88902716142401202-tas-ut-gnuc-uahc-noc-iux-un-uhp-iougn-iod-couc-hcik-ib/taul-pahp/nv.moc.irtnad