Những suất cơm tình nghĩa trao qua gửi lại - Ảnh: Tác giả bài viết cung cấp
Nửa đêm, em gửi link bài báo Tuổi Trẻ đưa tin phát hiện 3 ca COVID-19 ở Bệnh viện Bệnh nhiệt đới. Mới trưa hôm qua, em cùng với 3 người đồng nghiệp đến đây tặng 50 phần cơm nắm nghĩa tình động viên tập thể y bác sĩ nơi tuyến đầu.
1. Doanh nghiệp nhà hàng của chúng tôi phải tạm đóng cửa kể từ đầu tháng 6, khi thành phố thông báo thực hiện giãn cách hai tuần.
Thương các em nhớ bếp, chị quản lý tổ chức mỗi tuần cho các em đến nhà hàng, mấy chị em góp chung nhau mua nguyên liệu làm cơm nắm kiểu Nhật. Tuần trước tặng các tình nguyện viên làm việc tại một khu vực bị tạm thời cách ly ở quận Bình Thạnh; tuần này tặng tập thể y bác sĩ Bệnh viện Bệnh nhiệt đới.
Em vốn là người cẩn thận. Ba mẹ em cẩn thận hơn. Đã hai lần em tự đi tầm soát, vì cảm giác không yên tâm khi khu vực em sống có nhiều ca nhiễm, vì em có lần đến giúp nốt việc ở công ty cũ, tiếp xúc với chị sếp cũ sau mới biết là F1.
Tôi lập tức động viên:
- Tình huống này giờ đã trở nên phổ biến. Em và các bạn đã đi làm một việc rất tốt thì không phải ngại. Cũng không cần hoang mang, tuy nhiên phải cẩn thận để tự bảo vệ mình, gia đình và cộng đồng; tuân thủ quy định phòng chống dịch.
Bây giờ khuya rồi, em ngủ đi. Sáng mai em gọi lên y tế phường, trình bày sự việc để người ta hướng dẫn. Khả năng phiền phức nhất là em phải tự cách ly ở nhà 14 ngày. Còn nếu từ Bệnh viện Bệnh nhiệt đới có thông tin gì quan trọng, chắc chắn họ sẽ liên lạc với em.
Rồi tôi nhờ em gọi cho 3 bạn còn lại, chia sẻ ý kiến như tôi vừa trao đổi, vì các bạn kia không đọc nhiều và thạo tin như em (em phụ trách bộ phận truyền thông của công ty). Chúng tôi nhắn, gọi qua lại cho đến khi tôi nhận được tin nhắn này:
- Nói chung em thấy may mắn vì em có chị làm sếp á. Không có chị nghĩ giải pháp hay trấn an là cả đám hoảng loạn rồi. Ý là chị không động viên tích cực chung chung, mà chị hướng dẫn tụi em phải có hành động cụ thể gì.
Em trầm tư: Em thì vẫn làm việc online được, nhận lương của công ty. Các bạn đầu bếp 2 tuần nghỉ giãn cách phải bán thức ăn online, giờ các bạn cách ly không làm gì được chắc sẽ khó khăn đây. Có gì chị xem xét hỗ trợ các bạn ấy.
Tôi muốn rơi nước mắt. Tôi hiểu mình quá may mắn khi có được cộng sự như em.
2. Từ sau kỳ nghỉ lễ 30-4, nhà hàng của chúng tôi dần vắng khách do tình hình dịch COVID bùng phát trở lại. Em tích cực tìm hiểu, nghiên cứu để cùng ban lãnh đạo đưa ra các giải pháp quảng bá cho dịch vụ giao thức ăn đến nhà khách. Rồi, nhân lúc chỉ có hai chị em, em thỏ thẻ:
- Chị, chị "xài" em cho công ty này đi, để chia sẻ chi phí lương của em với bên công ty kia. Chị cần gì em cũng làm, em sẽ đồng hành cùng các chị.
Chúng tôi có hai công ty. Một là công ty kinh doanh về thực phẩm nhập khẩu. Công ty thứ hai ra đời sau, kinh doanh về nhà hàng. Vừa mới "chào sân", công ty kinh doanh nhà hàng đón luôn mùa COVID-19 tháng 3-2020, rồi cứ qua một đợt dịch, chúng tôi chưa kịp hào hứng với sự hồi phục mới chớm thì đợt dịch khác lại bùng lên. Cứ thế, đã bốn mùa.
Em trở thành nhân sự phụ trách truyền thông cho cả hai công ty. Khi mảng nhà hàng tạm thời "lui về ở ẩn" thì mảng bán lẻ thực phẩm lại hết sức bận rộn.
Có em giúp, tôi nhẹ đi một vai công việc truyền thông trước nay phải kiêm nhiệm kiểu rất đặc thù của doanh nghiệp siêu nhỏ. Tôi tập trung hơn vào việc cải thiện dịch vụ giao hàng, và điều phối các quầy hàng trong siêu thị vốn cũng bị ảnh hưởng theo tình hình phát hiện ca nhiễm mới có liên quan.
3. Mấy ngày đầu em tự cách ly ở nhà, tôi liên tục dặn dò, động viên em ăn nghỉ điều độ, vận động trong nhà để cơ thể không cảm giác "bất lực". Tôi gửi cho em món chả giò tự làm mà em thích.
Mỗi khi đọc thấy tin tức về số ca nhiễm ở Bệnh viện Bệnh nhiệt đới tăng thêm, em nhắn, thì dù bận mấy tôi cũng dành thời gian để giải thích, rằng hồi cuối năm 2020 con trai chị học ở Paris, mỗi ngày toàn nước Pháp mười mấy ngàn ca nhiễm mới mà cháu vẫn bình tĩnh dù chỉ một mình nơi đất khách. Em ở đây có ba mẹ, có bạn bè, có chị em đồng nghiệp - mà tình hình dịch vẫn trong vòng kiểm soát, thì cớ sao phải hoang mang…
Cứ thế em trải qua hơn mười ngày làm việc tại nhà vui vẻ, hiệu quả.
Hôm qua em gọi:
- Chị có ăn chân gà ngâm sả tắc không?
- Mẹ em làm hả?
- Dạ không, bạn đồng nghiệp ở công ty cũ em, do làm việc giãn cách, thu nhập giảm nên làm thêm việc này. Em ăn thử thấy ngon, em mua ủng hộ bạn, em tặng chị nha.
Vừa nãy em nhắn: "Em hoàn thành cách ly rồi. Mai em đến văn phòng, mình bàn về kế hoạch truyền thông cho sản phẩm mới nha chị!".
Vui làm sao!
Đồ họa: NGỌC THÀNH
TTO - Gần 1 tháng nay, anh Phạm Văn Minh trở thành cầu nối, vận chuyển nhu yếu phẩm từ khắp các tỉnh thành về TP.HCM. Ai có hàng gì ủng hộ TP chống dịch COVID-19, anh Minh đều chở miễn phí.