VKSND Cấp cao tại Hà Nội (Viện Cấp cao 1) vừa ban hành Thông báo rút kinh nghiệm liên quan đến công tác kiểm sát điều tra, xác minh nhân thân bị can, bị cáo.
Theo hồ sơ, tối 11-12-2013, tại khu vực bên ngoài phân trại số 2, trại giam Thanh Phong, Công an huyện Nông Cống (Thanh Hóa) bắt quả tang Lê Mạnh Linh đang tàng trữ trái phép chất ma túy.
Công an thu giữ 5,2 gam thảo mộc có thành phần cần sa; 0,22 gam chất có thành phần Methamphetamine và 0,54 gam chất có thành phần Heroin. Linh khai số ma túy này là do Lê Văn Minh nhờ vận chuyển vào phân trại số 2 thuộc trại giam Thanh Phong.
Ngày 31-3-2014, xử sơ thẩm, TAND huyện Nông Cống xử phạt Linh 27 tháng tù về tội vận chuyển trái phép chất ma túy.
Bản án sơ thẩm nêu trên không có kháng cáo, không bị kháng nghị nên có hiệu lực pháp luật.
Ngày 20-4-2020, VKSND tỉnh Thanh Hóa có văn bản đề nghị VKSND Cấp cao tại Hà Nội kháng nghị theo thủ tục tái thẩm đối với bản án trên do bị cáo Linh có một tiền án về tội cố ý gây thương tích.
Cụ thể, năm 2012, TAND tỉnh Thanh Hóa xử phạt Linh 22 tháng tù nhưng cho hưởng án treo. Đến ngày 11-12-2013, Linh tiếp tục thực hiện hành vi phạm tội vận chuyển trái phép chất ma túy nên thuộc trường hợp phạm tội trong thời gian thử thách của án treo.
Ngày 31-12-2020, Viện trưởng Viện Cấp cao 1 đã kháng nghị tái thẩm đối với bản án sơ thẩm năm 2014 của TAND huyện Nông Cống để điều tra lại về phần nhân thân của bị cáo Linh.
Ngày 9-4-2021, Ủy ban Thẩm phán TAND Cấp cao tại Hà Nội xét xử theo thủ tục tái thẩm đã hủy bản án sơ thẩm để điều tra lại theo quy định của pháp luật.
Theo Viện Cấp cao 1, quá trình điều tra vụ án, bị cáo Linh khai báo không đúng về tiền án và lý lịch bị can do UBND phường Phú Sơn, TP Thanh Hóa cung cấp ngày 18-12-2013 không ghi tiền án năm 2012 của Linh. Mặt khác, hồ sơ vụ án không có trích lục tiền án, tiền sự. Đây chính là tình tiết mới về nhân thân của Lê Mạnh Linh mà các cơ quan tiến hành tố tụng huyện Nông Cống không biết.
Vì vậy, bản án sơ thẩm của TAND huyện Nông Cống nhận định Linh chưa có tiền án, tiền sự; có nhân thân tốt; phạm tội lần đầu nên không áp dụng khoản 5 Điều 60 BLHS 1999 để buộc bị cáo phải chấp hành hình phạt chung của hai bản án là không đúng quy định của pháp luật.