vĐồng tin tức tài chính 365

Giọt nước mắt của người mẹ và nụ cười muộn màng của bị cáo gieo rắc “cái chết trắng”

2020-09-17 19:49

Lời hứa hẹn muộn màng

Nép mình vào tay mẹ, bé gái 8 tuổi, đứa con đầu của Hưng dường như bị sự trang nghiêm của chốn pháp đình làm sợ hãi. Trong khi đó, vợ bị cáo cố đưa đứa bé mới đầy 1 tuổi đang bế trên tay về phía Hưng để cha con chạm được vào nhau nhưng quy định của toà không cho phép. Đến lúc này, bị cáo mới cảm thấy xót xa và nở nụ cười chua xót. Ngồi cùng mẹ ở hàng ghế phía sau bục khai báo, bé gái 1 tuổi hồn nhiên, chưa kịp hiểu nỗi đau của gia đình liên tục với tay trèo lên thành ghế, chìm đắm trong trò chơi con trẻ của mình.

Thấy vậy, Hưng quay sang nói với mẹ ruột: “Chắc nó quên con rồi. Lúc con bị bắt, nó mới có mấy tháng tuổi”. Câu nói ấy như nhát dao cứa vào trái tim của 2 người phụ nữ khiến họ không thể kìm nén thêm cảm xúc chua xót. Nước mắt cứ thế lăn dài trên má họ. Trao đổi với PV, bà Phạm Thị T. (SN 1971, ngụ quận 8, TP.HCM, mẹ bị cáo Hưng) cho biết, do gia đình khó khăn, Hưng chỉ học hết lớp 2 rồi nghỉ. Hưng đi học cũng như không vì không thể viết nổi tên mình. Ra đời, Hưng kiếm sống bằng nghề bốc vác, ai thuê đâu làm đó. 18 tuổi, bị cáo vướng vòng lao lý.

Sau 2 lần mua ma túy để sử dụng, Hưng tiếp tục tìm đến Đen mua "hàng". Lần này, Hưng chia ma túy thành 2 gói rồi cùng bạn gái đi bán cho người nghiện.

Mãn hạn tù, Hưng gặp và cưới M. làm vợ rồi sinh đứa con đầu lòng. Năm 2019, khi vừa sinh đứa con thứ hai được ít tháng, Hưng và vợ cãi nhau. M. một mình ôm con về nhà mẹ chồng sống tạm. Được ít ngày, Hưng tìm đến xin làm hoà với vợ rồi lấy lý do làm ăn, mượn xe của M. bỏ đi biền biệt. Lần cuối M. nghe thông tin về chồng là khi Hưng bị công an bắt trong lúc đang buôn bán ma tuý. Nghe vợ trình bày trước toà, Hưng không chút ăn năn.

Khi được vị chủ toạ hỏi có suy nghĩ gì sau khi bị bắt, nam bị cáo lầm lỳ, cúi mặt, không muốn nói. Chỉ đến khi vị này hỏi lại nhiều lần, Hưng mới ra lời, giọng nhát gừng: “Nhớ gia đình”. “Bị cáo có 2 con nhưng tù tội triền miên. Vậy, trách nhiệm người chồng, người cha của bị cáo như thế nào?”, vị chủ toạ tiếp tục truy. Nam bị cáo im lặng, tắt hẳn nụ cười kiểu bỡn cợt, mặt như dán xuống nền gạch. Trong khi đó, vợ Hưng lại giấu mặt vào giữa 2 lòng bàn tay khóc nức nở. Chị chua xót cho bản thân và thương 2 đứa con nhỏ có người cha không tròn trách nhiệm.

Sau nhiều lần vào tù ra tội, Hưng khép lại tuổi thanh xuân của mình bằng án chung thân.

Giờ toà nghị án, Hưng vẫn cố giữ vẻ mặt bình thản, cười tươi với người thân như để trấn an tinh thần cho họ. Tuy nhiên, chút hy vọng nhỏ nhoi ấy sớm vụt tắt khi toà tuyên phạt bị cáo Phạm Ngọc Hưng mức án chung thân về tội Mua bán trái phép chất ma tuý. Nghe con lãnh án nặng, bà T. khóc oà. Bà khóc cho đến khi con trai được dẫn giải ra khỏi phòng xử án.

Thấy mẹ khóc, nam bị cáo quay sang cười rồi nói với bà như một lời an ủi, hứa hẹn muộn màng: “Mẹ đừng khóc nữa. Bây giờ, con còn có một mình mẹ thôi. Ráng chờ con trở về”. Câu nói ấy lại càng khiến người phụ nữ này đau đớn. Bà hét lên trong nỗi xót xa: “Biết tao còn sống đến lúc mày về không?. Sao mày sống tốt với bạn bè mà tệ bạc với gia đình vậy con?” rồi đứng nhìn cho đến khi bóng con khuất dạng.

H.N

Xem thêm: lmth.830094a-gnart-tehc-iac-car-oeig-oac-ib-auc-gnam-noum-iouc-un-av-em-iougn-auc-tam-coun-toig/nv.nitaudiougn.www

Comments:0 | Tags:No Tag

“Giọt nước mắt của người mẹ và nụ cười muộn màng của bị cáo gieo rắc “cái chết trắng””0 Comments

Submit A Comment

Name:

Email:

Blog :

Verification Code:

Announce

Tools