Hà Tiểu Bình sinh ra ở vùng nông thôn Nam Sung, tỉnh Tứ Xuyên, kết hôn với một nông dân cùng làng năm 18 tuổi, sinh con trai đầu lòng một năm sau đó.
Mới chào đời không lâu, đứa trẻ bị sốt cao lúc nửa đêm, chồng không ở nhà, Bình chần chừ không đưa con đến bệnh viện kịp thời, sáng hôm sau tỉnh dậy phát hiện con đã chết.
Hai năm sau, Bình sinh con trai thứ hai. Khi con được 10 tháng tuổi, Bình chẻ củi trong sân, đặt con ở cửa tự chơi, một lúc sau mới phát hiện đứa trẻ bị hóc hạt lạc. Bình không biết sơ cứu nên lại mất con.
Mất hai đứa con trong vòng ba năm, Bình vừa đau buồn vừa bị chồng trách móc, đánh mắng vì không chăm sóc tốt cho con. Trong cơn tuyệt vọng, Bình nhớ đến thầy bói từng nói vận số cô ta không tốt, con đẻ ra khó nuôi, phải nhặt một đứa trẻ về để đổi mệnh. Vốn không tin nhưng sau khi liên tiếp mất con, Bình quyết định làm theo.
Bình nhắm đến công việc bảo mẫu, đến đăng ký tại trung tâm môi giới việc làm ở Trùng Khánh. Trên đường, Bình tình cờ nhặt được chứng minh thư tên "La Tuyên Cúc", tuổi tác chênh lệch không nhiều, ngoại hình cũng có vài phần tương tự, Bình cảm thấy "ông trời đang giúp mình".
Ngày 3/6/1992, Bình 22 tuổi, thông qua môi giới đến ứng tuyển làm bảo mẫu cho nhà Chu Hiểu Quyên. Vợ chồng Quyên có con trai một tuổi năm tháng, trắng trẻo và rất đáng yêu.
Bình trông hiền lành, thật thà, lại khéo chăm trẻ nên lập tức được nhận vào làm. Biết Bình từ nông thôn lên, Quyên thu xếp một phòng ngủ riêng cho bảo mẫu ở lại. Cơn ác mộng của gia đình Quyên bắt đầu từ đây.
Thái độ chăm chỉ, tỉ mỉ giúp Bình chiếm được tín nhiệm của chủ nhà. Một tuần sau, nhân lúc vợ chồng Quyên đi làm, Bình lập tức thu dọn đồ đạc, ôm đứa bé chạy ra bến xe khách, mua vé về quê.
Do trước đó cô ta không nói với dân làng về cái chết của con trai thứ hai vì sợ bị chê trách, cười nhạo, đứa trẻ này được gọi bằng tên con thứ hai - Lưu Kim Tâm.
Chồng Bình rất tức giận khi nghe kể lại toàn bộ sự việc, nhưng sợ lộ ra sẽ gặp rắc rối nên đành chấp nhận. Tuy nhiên, anh ta không muốn nuôi dưỡng đứa trẻ không có quan hệ máu mủ nên đối xử tệ với Tâm, thường đánh chửi, bắt bỏ học khi mới hết cấp một. Bình cũng không yêu thương hay bảo vệ đứa trẻ mình trộm về.
Hành trình gian khổ tìm con
Con trai bị trộm đi nhưng không được đối xử tử tế, còn vợ chồng Quyên bị mất con như từ thiên đường rơi xuống địa ngục.
Trưa hôm đó, mẹ Quyên đến nhà, phát hiện không có ai, hỏi hàng xóm thì được biết bảo mẫu ôm đứa trẻ ra ngoài 8-9h, nói là đi chợ. Thấy đồ đạc của bảo mẫu không còn, bà nghi ngờ nên báo ngay cho vợ chồng Quyên.
Họ báo cảnh sát, sau đó điên cuồng tìm con khắp ngóc ngách phố phường, thậm chí lục thùng rác, hỏi thăm mọi nơi nhưng không có dấu vết.
Cảnh sát tìm ra "La Tuyên Cúc" theo thông tin trên chứng minh thư, phát hiện người này bị bắt cóc, bán đến nhà một nông dân ở Sơn Đông, bị xích nhốt trong chuồng lợn. Giải cứu được Cúc nhưng cảnh sát không lần ra được Bình.
Vợ chồng Quyên dán thông báo tìm người mất tích khắp nơi, chạy qua chạy lại đồn công an, khi nghe tin có vụ buôn người ở đâu đó sẽ lập tức tới nhận dạng. Trong ba năm, họ chi hơn 200.000 nhân dân tệ để tìm con khắp hơn 20 tỉnh thành, dành toàn bộ thời gian và sức lực nhưng vô ích. Lương tháng của Quyên chỉ 100 nhân dân tệ, phải vay mượn khắp nơi.
Đến năm 1995, trong một chiến dịch chống buôn người quy mô lớn trên cả nước, một đứa trẻ ở Hà Nam được cảnh sát thông báo có diện mạo hao hao con của vợ chồng Quyên. Khi được tìm thấy, đứa trẻ bị cạo trọc đầu, trên người có vài vết sẹo.
Sau khi nhận được tin, vợ chồng Quyên lập tức đến tận nơi. Tuy nhiên, Quyên thấy đứa trẻ không có nốt ruồi ở chân trái như con mình. Hai vợ chồng quyết định làm xét nghiệm quan hệ ruột thịt. Họ định đến Bắc Kinh nhưng TAND cấp cao tỉnh Hà Nam cho biết có thể thực hiện tại đây.
Vì vậy, tháng 12/1995, vợ chồng Quyên lấy mẫu máu, trả phí xét nghiệm 1.500 nhân dân tệ rồi trở lại Trùng Khánh. Nhiều ngày không có kết quả, Quyên gọi điện hỏi phía tòa án thì được biết quá trình xét nghiệm xảy ra sự cố mất điện khi hoàn thành được 85%, cần thực hiện tiếp.
20 ngày sau, TAND cấp cao tỉnh Hà Nam gửi cho vợ chồng Quyên bản báo cáo kết quả giám định cho thấy đứa trẻ chính là con ruột của họ. Hai vợ chồng lập tức đến Hà Nam đón đứa trẻ về nhà chăm sóc, mong bù đắp ba năm xa cách.
Sự việc gây xôn xao các mặt báo ở Trùng Khánh lúc bấy giờ, khiến nhiều người cảm động trước câu chuyện tìm thấy đứa con thất lạc.
Dù đã có con trai thứ hai, vợ chồng Quyên dồn hết sự quan tâm cho đứa con đầu lòng bất hạnh, không dám thuê bảo mẫu. Quyên giao con nhỏ cho bố mẹ nuôi dưỡng để tận tâm chăm sóc con lớn, đặt tên là Trình Tuấn Tề. Kể cả sau khi ly hôn, Quyên vẫn nuôi dạy con ngoan ngoãn thành tài, học lên tiến sĩ.
Tuy nhiên, họ không biết rằng tất cả chỉ là một sai lầm đau đớn.
Lời 'sám hối' muộn màng
Bình ly hôn năm 2003. Không còn bị bố đánh chửi nhưng Tâm phải đi làm thuê kiếm tiền từ hơn 10 tuổi, từng làm ăn mày, đi massage chân, chạy việc vặt ở sòng bạc.
Những năm qua, đôi khi Bình thấy hối hận vì trộm con về mà không nuôi nấng nên người, nhưng "đâm lao phải theo lao". Sau khi sinh con gái, Bình càng thờ ơ với Tâm, coi như gánh nặng.
Đến năm 2017, Bình bất ngờ chủ động đến đồn cảnh sát đầu thú, thừa nhận hành vi bắt cóc trẻ em năm 1992. Bình kể rằng nhận ra bản thân phạm tội lớn sau khi xem chương trình tìm kiếm người thân Bảo bối về nhà trên tivi. Cô ta nói rất hối hận vì đã hủy hoại gia đình người khác, hy vọng có thể chuộc tội, giúp con trai tìm được bố mẹ ruột.
Cảnh sát cho biết khi Bình ra đầu thú, thời hiệu truy cứu trách nhiệm hình sự đã hết nên không lập hồ sơ vụ án.
Năm 2018, Tâm đang đi làm thuê ở Quảng Châu, bất ngờ nhận được một đường link từ bạn, bấm vào mới biết đó là tin tức về một phụ nữ ở Tứ Xuyên trộm con của chủ nhà hơn 20 năm bỗng thú tội, muốn giúp con trai nuôi tìm lại bố mẹ ruột. Bức ảnh đứa trẻ kèm theo bản tin chính là ảnh hồi nhỏ của Tâm.
Tâm bật khóc, bàng hoàng nhận ra nguyên nhân bị bố bạo hành, mẹ đối xử lạnh lùng từ thời thơ ấu.
Cùng lúc đó, Quyên, 52 tuổi, nhận được cuộc gọi từ phóng viên nói tìm thấy con ruột của cô. Quyên tưởng là lừa đảo vì đã tìm thấy con từ năm 1995. Nhưng khi được cho xem ảnh Tâm hiện tại, cô vẫn nhận thấy nhiều nét giống con mình hồi nhỏ. Họ đề nghị cảnh sát làm rõ chân tướng.
Khi Trung tâm giám định vật chứng của Cục Công an Thành phố Trùng Khánh đối chiếu lại ADN của vợ chồng Quyên với cả Tâm và Tề, kết quả cho thấy Tâm mới là đứa con mất tích 26 năm trước. Tề, đứa con họ nuôi nấng suốt 23 năm, vốn không hề có quan hệ huyết thống. Ngay khi có kết quả, Quyên sụp đổ, không thể tiếp nhận sự thật. Cô chia sẻ "hơn 20 năm qua, trái tim bị xé rách rồi khâu lại, sau đó lại bị xé rách, xát muối".
Lần đầu gặp Tâm, Quyên đau lòng bật khóc vì thấy con mới ngoài 20 mà tóc đã nhuốm bạc, trông ốm yếu vì nghiện rượu và thuốc lá, từng điều trị trầm cảm, không có học vấn, công việc bấp bênh. Khi biết tất cả những gì con trai phải trải qua suốt 26 năm qua, cô vô cùng căm hận Bình. "Đều do cô ta hại con tôi", Quyên nói.
Theo Quyên, Bình bỗng nhiên đầu thú hoàn toàn không phải do "cắn rứt lương tâm". Nhiều năm qua, Bình đã có con gái nhưng vẫn không trả lại Tâm, chỉ khi nhận thấy Tâm bất tài vô dụng, là gánh nặng mới chủ động trả con.
Tâm thừa nhận trước khi nhận lại gia đình ruột thịt, Bình nói nhà mẹ đẻ Tâm có điều kiện, quay về sẽ được sống tốt. Cô ta nhiều lần bảo con trai xin Quyên tiền để phụ giúp gia đình và trả khoản vay mua nhà. Nhưng Tâm biết mẹ đẻ đã phải chịu nhiều tổn thương nên không làm theo.
Tháng 9/2018, Quyên đâm đơn kiện Bình và kiện TAND cấp cao tỉnh Hà Nam với lý do kết quả xét nghiệm quan hệ ruột thịt sai lầm, yêu cầu bồi thường thiệt hại kinh tế 1,95 triệu nhân dân tệ và tổn thất tinh thần một triệu nhân dân tệ.
Tuy nhiên, Quyên không ngờ chính con trai lại ngăn cản cô. Tâm nói dù phải chịu đựng tuổi thơ bị ngược đãi khốn khổ, Bình vẫn có ơn nuôi dưỡng hơn 20 năm nên không muốn mẹ đẻ truy cứu trách nhiệm hình sự, thậm chí dọa cắt đứt quan hệ nếu Quyên quyết kiện.
Tuy đã đoàn tụ, 26 năm xa cách khiến hai mẹ con Quyên gần như không có tình thân, chưa kể đến sự tồn tại của Bình như một tầng ngăn cách giữa họ.
Sau đó, Tâm tiếp tục ở lại Nam Sung, Quyên ở Trùng Khánh, hai mẹ con thỉnh thoảng gặp nhau cùng đi mua sắm, ăn uống. Quyên cố gắng giúp con bỏ thuốc lá và rượu. Tề cũng lựa chọn ở lại bên mẹ nuôi.
Vì Tâm, Quyên đành từ bỏ kiện Bình, nhưng vẫn theo đuổi vụ kiện TAND cấp cao tỉnh Hà Nam. Cô cho rằng báo cáo giám định sai lầm của họ gây ra tổn thương không thể bù đắp cho cô và gia đình suốt 23 năm.
TAND cấp cao tỉnh Hà Nam cử đại diện đến xin lỗi và thỏa thuận hòa giải với Quyên, nhưng nói chỉ có thể bồi thường tổn thất tinh thần 100.000 nhân dân tệ. Họ lấy lý do điều kiện xét nghiệm thời đó hạn chế nên đưa ra kết quả sai sót. Hai bên không đạt được thỏa thuận.
Tuệ Anh (Theo Toutiao, Hongxing Xinwen)
Xem thêm: lmth.7650864-ahn-uhc-noc-mort-uam-oab-auc-maht-gnol/ten.sserpxenv