Ngày 26/8/2015, phóng viên Alison Parker và Adam Ward, người quay phim của cô, đến nơi làm việc để sẵn sàng lên sóng. Họ là đồng nghiệp tại WDBJ7, một đài tin tức địa phương ở Roanoke, bang Virginia.
Hôm đó, Alison và Adam có mặt tại thị trấn Moneta để phỏng vấn giám đốc điều hành của Phòng Thương mại địa phương. Nhưng giữa cuộc phỏng vấn, tiếng súng vang lên.
Khi máy quay vẫn đang tiếp tục phát trực tiếp, một tay súng đã bắn vào nữ nhà báo, người quay phim và cả nhân vật đang được phỏng vấn. Cả ba người đều ngã xuống đất, với máy ảnh của Ward bắt được một cái nhìn thoáng qua về kẻ bắn súng.
Nhưng điều khiến giới điều tra và công chúng ớn lạnh nhất, là những giây cuối cùng trong cuộc đời của Alison Parker còn bị chính kẻ giết cô quay lại và đăng lên mạng xã hội.
Alison Parker sinh ngày 19/8/1991 và lớn lên ở Martinsville, bang Virginia. Sau khi tốt nghiệp Đại học James Madison, cô bắt đầu thực tập tại WDBJ7. Từ năm 2014, cô gái đã có được một vị trí làm việc đáng ghen tị với tư cách là phóng viên dẫn chương trình cho bản tin buổi sáng của đài.
Vào buổi sáng định mệnh, cô và đồng nghiệp chuẩn bị cho nhiệm vụ của họ để trình bày lễ kỷ niệm 50 năm xây dựng hồ chứa nhân tạo, Smith Mountain, ở gần đó. Giữa buổi phỏng vấn được truyền hình trực tiếp, một người đàn ông mặc đồ đen và tiến đến với khẩu Glock 19. Ba nạn nhân xấu số gục xuống lúc 6h45.
Tổng cộng, tay súng đã bắn 15 phát. Camera tiếp tục phát sóng, ghi lại những tiếng la hét đau đớn của các nạn nhân.Tay súng đã bỏ trốn khỏi hiện trường, để lại sự hỗn loạn. Buổi phát sóng bị cắt trở lại trường quay, nơi các nhà báo cố gắng xử lý những gì họ vừa chứng kiến.
Khi cảnh sát đến hiện trường vụ nổ súng, Alison và người quay phim đã chết. Xe cấp cứu đưa nhân vật phỏng vấn, Trưởng phòng Thương mại địa phương, đến bệnh viện. Bà đã sống sót sau cuộc phẫu thuật khẩn cấp.
Alison chết vì những vết thương do đạn bắn vào đầu và ngực, khi vừa thổi nến sinh nhật tuổi 24 trong một tuần trước, trong khi nam đồng nghiệp, Adam, chết vì những phát đạn vào đầu và lưng.
Tại đài truyền hình, các đồng nghiệp của họ bàng hoàng xem lại đoạn phim và sững sờ khi nhận ra anh ta. "Đó là Vester", họ dường như đồng thanh thốt lên. Giám đốc đài truyền hình ngay lập tức nhấc máy gọi cho văn phòng cảnh sát trưởng.
Kẻ khả nghi, Vester Lee Flanagan, từng làm việc cho WDBJ7 và bị sa thải cách đó không lâu. Các đồng nghiệp không ít lần phàn nàn với nhà đài về việc "cảm thấy bị đe dọa hoặc không thoải mái" khi tiếp xúc với anh ta.
Đây cũng không phải là lần đầu tiên Vester bị các toà soạn và đài truyền hình sa thải. Nhiều năm trước đó, anh ta bị một kênh truyền hình khác đuổi việc sau khi anh ta bị bắt quả tang đe dọa các nhân viên khác và thể hiện vô số "hành vi kỳ quái".
Trong thời gian ở WDBJ7, Vester đã có một bề dày thành tích về "thái độ lồi lõm" và hung hăng. Chưa đầy một năm sau khi ký hợp đồng với anh ta vào năm 2012, WDBJ7 đã phải tống cổ anh ta đi. Anh ta phản ứng cực đoan bằng cách chửi bới, lămg mạ và đập phá đồ đạc cơ quan, đến nỗi cảnh sát đã phải hộ tống anh ta khỏi tòa nhà.
Cựu phóng viên bất bình đã lên kế hoạch cho vụ nổ súng và thuê một chiếc ôtô để chạy trốn khỏi hiện trường. Nhưng vài giờ sau, khi cảnh sát đã truy lùng anh ta, kẻ giết người đã lên Twitter để đăng tai lời thú tội của mình.
Vester Lee Flanagan giải thích rằng anh ta nhắm mục tiêu Alison Parker và Adam Ward, nhân viên quay phim vì trước đó, cả hai đều không muốn làm việc với anh ta.
Lúc 11h14 cùng ngày gây án, Vester đăng video về vụ xả súng lên trang Facebook của mình. Đoạn phim tàn bạo nhanh chóng lan truyền trên mạng xã hội.
Sau đó, khi bị cảnh sát vây bắt, Vester Lee Flanagan đã tự đâm xe, dùng chính khẩu súng gây án để bắn vào đầu mình và chết tại chỗ.
Gia đình của Alison Parker và Adam Ward cùng với các đồng nghiệp WDBJ7 cùng tổ chức lễ tưởng niệm 2 nhà báo.
Những đoạn video kinh hoàng về vụ ám sát nhanh chóng bắt đầu lan truyền trên các nền tảng mạng xã hội. Kể từ năm 2015, Andy Parker, cha của Alison, đã đấu tranh để ngăn chặn việc lan truyền video này trên internet.
Vào năm 2020, ông Parker đã đệ đơn khiếu nại YouTube lên Ủy ban Thương mại Liên bang. Năm sau, anh ta lại đệ đơn kiện Facebook nhưng các trang này đều không gỡ bỏ các cảnh quay về vụ giết người của Alison.
"Đăng nội dung bạo lực và giết người không phải là quyền tự do ngôn luận, đó là sự man rợ," ông Parker tuyên bố tại một cuộc họp báo vào tháng 10/2021. "Vụ giết người của con gái tôi được chia sẻ trên Facebook, Instagram và YouTube, chỉ là một trong những hành vi nghiêm trọng đang phá hoại kết cấu của xã hội chúng ta".
Thậm chí nhiều năm sau cái chết của Alison Parker, bạn bè và gia đình của cô ấy vẫn phải chứng kiến những giây phút cuối cùng đáng sợ của cô. Ông Parker hy vọng Quốc hội sẽ thông qua luật để ngăn chặn những thảm kịch tương tự được "tung hê" và lan truyền cho hàng trăm triệu người khắp thế giới.
Hải Thư (Theo All that interesting)
Xem thêm: lmth.9472244-nav-gnohp-gnad-ihk-tehc-nab-ib-oab-ahn-un-na-yk/ten.sserpxenv