Đêm 14/5/1996, thi thể vô danh được cảnh sát phát hiện trong lúc tuần tra gần lối vào đường mòn Appalachian, thuộc hạt Loudoun, bang Virginia.
Trong đêm tối, cảnh tượng chiếc rương lớn bị vứt giữa bãi rác lập tức thu hút sự chú ý của cảnh sát. Chiếc rương rất nặng và không bị khóa nhưng miệng bị bịt kín bằng băng dính. Trong rương là hai túi dạng ống bị nhét đồ chật cứng, sức một người lớn không thể nhấc được.
Chiếc túi đầu tiên chỉ có quần áo, nhưng chiếc túi thứ hai là thi thể đàn ông lớn tuổi đang phân hủy. Thân trên của người chết mặc áo pyjama, phần đầu bị trùm hai vỏ gối. Theo kết quả giải phẫu tử thi, nạn nhân đã chết do ngạt thở từ vài ngày trước. Thi thể có vết thương ở đầu, đầu gối, và cổ, trong đó vết thương ở cổ giống như được gây ra bởi đế giày. Trong máu còn có thuốc ngủ với liều lượng đến mức độc hại với cơ thể.
Việc xác định danh tính thi thể gặp nhiều khó khăn vì trên người nạn nhân không có giấy tờ tùy thân. Dấu vân tay cũng không xuất hiện trong kho dữ liệu của cảnh sát. Người chết cũng không có đặc điểm nhận dạng trùng khớp với những người bị báo mất tích gần đây.
Manh mối duy nhất cảnh sát thu được từ chiếc rương là tình tiết bên ngoài rương có dấu sơn móng tay, dấu hiệu cho thấy chủ nhân nhiều khả năng là nữ giới. Sau một thời gian, FBI vào cuộc hỗ trợ cảnh sát địa phương nhưng cũng không tìm được thêm manh mối mới.
Trong 7 năm, vụ án không có tiến triển. Chỉ tới tháng 1/2003, khi FBI được tiếp cận kho dữ liệu vân tay nội bộ của Bộ Quốc phòng Mỹ, danh tính thi thể mới được xác định là Jack Watkins, cựu binh tham gia Thế chiến II.
Watkins sinh năm 1920, nguyên quán tại phố Richmond, bang Virginia. Xuất ngũ, ông về quê lập gia đình. Năm 1989, vợ mất, Watkins sống một mình cho tới lúc nghỉ hưu. Sau khi nghỉ hưu, ông chuyển về sống tại căn nhà nhỏ ở vùng Reistertown, bang Maryland với mức lương hưu 1.200 USD mỗi tháng.
Lịch sử tài chính của Watkins xuất hiện điểm bất thường từ sau năm 1995. Từ trước, chi tiêu của Watkins tương đối dè sẻn nhưng tới năm 1995 bất ngờ vay tiền để mua chiếc xe BMW trị giá 44.000 USD. Một năm sau, ông tiếp tục bán nhà dù chỉ lãi 3.800 USD so với lúc mua.
Ngoài ra, Watkins đã chết từ năm 1996 nhưng suốt 7 năm qua, chi phiếu tiền trợ cấp xã hội hàng tháng vẫn đều đặn được gửi tới một hộp thư bưu điện ở bang Maryland. Người đổi chi phiếu trợ cấp xã hội của Watkins thành tiền mặt là Nancy Siegel, sinh năm 1948 tại thành phố Baltimore, bang Maryland. Từ khi Watkins chết, Siegel đã gửi hơn 89.000 USD tiền trợ cấp xã hội và 10.000 USD tiền hưu trí của cụ ông vào tài khoản cá nhân.
Theo nhân chứng, từ đầu thập niên 1980, Siegel bắt đầu nghiện cờ bạc. Để có tiền đánh bạc, Siegel giấu chồng mở tài khoản tín dụng đứng tên hai người. Khi bà ta bị phát hiện cũng là lúc người chồng đã tích lũy khoản nợ lên tới hơn 100.000 USD và phải tuyên bố phá sản. Vợ chồng Siegel ly hôn vào năm 1985.
Với đời chồng thứ hai, Siegel vẫn giữ thói "đào mỏ". Khi bị phát hiện và dọa báo cảnh sát, bà ta đánh đập khiến đối phương phải trốn trong tủ quần áo. Năm 1993, Siegel một lần nữa ly hôn.
Từ đó, Siegel quay sang ăn cắp vặt để có tiền sống qua ngày và nuôi cơn nghiện bài bạc. Bà ta bị bắt một vài lần nhưng do cáo trạng được khởi xướng ở các địa phương khác nhau, Siegel thường có thể trốn tránh cảnh sát và không bao giờ phải ở tù quá hai tuần.
Tháng 11/1994, trong lúc gõ cửa từng nhà mời mua đất chôn cất, Siegel gặp Watkins. Watkins, khi ấy 74 tuổi, lập tức bị thu hút bởi người phụ nữ trẻ hơn mình gần 30 tuổi. Những tuần sau đó, Watkins bắt đầu khoe với gia đình và hàng xóm rằng ông và Siegel đang hẹn hò, thậm chí đã đính hôn.
Từ ngày quen Siegel, Watkins dần xa lánh bạn bè và gia đình cho tới khi cắt đứt mọi liên lạc. Điều này cũng lý giải tại sao Watkins chết đã 7 năm nhưng không ai báo cụ ông mất tích.
Sau khi thu thập chứng cứ, tháng 2/2003, nhà chức trách cho người theo dõi hộp thư chuyên nhận séc trợ cấp xã hội cho tới khi Siegel xuất hiện. Làm việc với cảnh sát, Siegel khẳng định chỉ sống cùng Watkins khoảng 8 tháng. Watkins sau đó đã chuyển tới bang Pennsylvania cùng người phụ nữ khác và đến nay cụ ông vẫn còn sống. Bà ta nói được Watkins nhờ lãnh hộ chi phiếu tiền trợ cấp xã hội vì cụ ông gặp khó khăn tài chính nên không thể lập tài khoản ngân hàng.
Tuy nhiên, khi được cho xem ảnh chiếc rương đựng thi thể Watkins, Siegel gục khóc nhưng vẫn phủ nhận giết người. "Chuyện xảy ra không như các ông nghĩ", Siegel nói.
Siegel kể Watkins những ngày cuối đời rất khổ sở vì căn bệnh mất trí tuổi già và có biểu hiện trầm cảm. Một ngày tháng 5/1996, Siegel về nhà thì phát hiện Watkins chết với sợi dây cuốn quanh cổ. Không biết làm gì, Siegel liền bỏ thi thể Watkins vào trong rương rồi mang bỏ ở gần lối vào đường mòn Appalachian, nơi cách nhà khoảng một tiếng chạy xe.
Câu chuyện của Siegel không thuyết phục được điều tra viên. Với chứng cứ thu thập được, công tố viên khởi tố Siegel về tội Giết người vào tháng 1/2004.
Cáo trạng xác định, sau khi gặp nhau, Siegel bắt đầu lừa tình và tiền của Watkins. Siegel vòi cụ ông vay tiền ngân hàng để mua xe sang rồi thuyết phục nạn nhân bán nhà để có tiền cho bà ta đi đánh bạc.
Theo công tố viên, khoảng thời gian trước khi Watkins chết, Siegel hẹn hò với người khác. Sợ bị phá mối quan hệ mới, Siegel cho cụ ông uống thuốc mê hoặc chuốc rượu say để cố đẩy vào viện dưỡng lão.
Một lần, Siegel đưa Watkins tới phòng cấp cứu với lý do "uống rượu quá nhiều". Trong khi cụ ông nói Siegel là vợ chưa cưới, bà ta lại chỉ nhận là người chăm sóc. Lời nói của Siegel khiến cụ ông bị chẩn đoán mắc chứng "mất trí tuổi già" dù vẫn còn minh mẫn. Tuy vậy, không cơ sở nào nhận chăm sóc Watkins.
Không còn cách nào khác, Siegel bị cáo buộc ngày càng nhẫn tâm với Watkins. Bà ta tăng liều thuốc ngủ, bỏ đói, và cô lập nạn nhân với gia đình, bạn bè. Khi Watkins không còn đủ sức tự vệ, Siegel giết hại rồi bán hết tài sản của Watkins và chuyển sang các con mồi mới. Thói lọc lừa của Siegel được chứng minh bằng lời khai của nhiều người quen với bà ta, cũng như số lượng tiền án đã tích lũy.
Năm 2009, Nancy Siegel bị đưa ra xét xử về nhiều tội danh như Giết người, Lừa đảo ngân hàng, và Lừa đảo đánh cắp danh tính... Tháng 3/2009, bà ta bị bồi thẩm đoàn tuyên phạm tội Giết người cấp độ II cùng số tội danh như bị cáo buộc.
Bản án dành cho Nancy Siegel là 33 năm tù trong nhà tù liên bang. Dự kiến, Siegel sẽ được trả tự do vào năm 2032, khi 80 tuổi.
Quốc Đạt (Theo Baltimore Sun, Washington Post)
Xem thêm: lmth.0232324-om-oad-ek-yab-pas-hnib-neihc-uuc/ten.sserpxenv