vĐồng tin tức tài chính 365

Lộ tội vì 'lỡ mồm'

2022-12-19 19:58

Thành phố Hartford ở đông nam bang Wisconsin có dân số ít, trị an tốt, rất nhiều cư dân thậm chí có thói quen ra ngoài không khóa cửa. Jessie Blodgett sinh năm 1994, sống ở đây, là con gái duy nhất trong nhà, rất được cha mẹ nuông chiều. Cô giỏi âm nhạc, khiêu vũ, xinh đẹp, lương thiện và gần gũi.

Tốt nghiệp cấp ba, Jessie nhận được học bổng vào Đại học Wisconsin, tiếp tục là sinh viên âm nhạc tài năng, ưu tú. Nghỉ hè năm 2013, cô mở một lớp dạy piano và violin cho trẻ em ở gần nhà. Sau khi biết tin, có gần 30 phụ huynh báo danh cho con theo học, nhưng lớp học còn chưa kịp khai giảng thì Jessie đã xảy ra chuyện.

Ngày 15/7/2013, cha Jessie ra ngoài đi làm từ sớm. Khoảng 8h15, mẹ cô thu quần áo mang vào phòng, thấy con vẫn trùm chăn ngủ say liền nhẹ tay đặt quần áo xuống rồi cũng ra ngoài đi làm.

Jessie rất ít khi dậy muộn, nhưng tối hôm trước cô biểu diễn nhạc kịch rồi liên hoan tới 1h sáng nên người mẹ nghĩ con ngủ nướng là bình thường.

12h30, mẹ Jessie về nhà ăn cơm trưa, cho rằng con gái chưa dậy, bà lên tầng xem. Gõ cửa không có ai trả lời, bà mở cửa phòng đi vào, thấy Jessie vẫn trùm chăn ngủ. Bà lật chăn lên, lại thấy con gái đã lạnh ngắt.

Xe cứu thương và cảnh sát nhanh chóng đi tới hiện trường, nhân viên y tế xác nhận Jessie đã chết. Theo khám nghiệm sơ bộ của pháp y, tay chân Jessie có dấu vết bị trói, trên cổ có vết siết rất sâu, chứng tỏ đây là án mạng. Thời gian chết trong khoảng từ 9h đến 10h sáng, nguyên nhân do ngạt thở.

Tại hiện trường, cảnh sát còn có một số phát hiện khác. Cửa chính, cửa sổ nguyên vẹn, không có dấu vết đột nhập. Trong nhà không bị lục lọi, đồ đạc đáng giá không bị mất, trong phòng Jessie không có dấu vết giằng co. Đồ Jessie để trên giường rơi tung tóe dưới đất, tóc và quần áo cô vẫn còn ẩm ướt.

Cảnh sát suy đoán, sau khi gây án, hung thủ đã dọn dẹp hiện trường, còn tắm qua cho Jessie để xóa dấu vết. Hung thủ rất quen thuộc tình hình nhà Jessie, biết thời điểm gây án sẽ không có ai về nhà, vì vậy rất có thể là người quen. Dưới gầm giường có một cuộn băng dính có dấu vân tay lạ. Trong phòng có một quyển nhật kí, thời gian viết nhật kí gần nhất là sau khi Jessie đi liên hoan về.

Trong nhật kí nhắc tới hai người, một người là đồng nghiệp của Jessie ở nhà hàng cô làm thêm, một người cùng tham gia vở kịch. Hai người đàn ông này đều hơn 40 tuổi, đều từng có ý đồ quấy rối tình dục Jessie, nhưng cả hai đều có bằng chứng ngoại phạm hoàn hảo, không có thời gian gây án.

Điều tra về quan hệ xã hội của Jessie, cảnh sát phát hiện gia đình cô không gây thù oán với ai nhưng nghi có liên quan một vụ án khác ở thành phố bên cạnh.

Buổi sáng ba ngày trước đó, một người phụ nữ trẻ tuổi tên là Melissa Etzler đang đi dạo trong công viên, cách nhà Jessie khoảng 19 km thì bị tấn công gần bãi đỗ xe. Melissa nghe phía sau có tiếng bước chân dồn dập nên quay lại, thấy một thanh niên nhìn có vẻ trí thức rút dao chạy về phía mình.

Cô bị xô ngã xuống đất nhưng vẫn kịp dùng tay không nắm chặt lưỡi dao đang đâm xuống. Thấy Melissa chống trả quyết liệt, kẻ xấu sợ có người phát hiện, liền bỏ cả dao lại, chạy lên một chiếc xe Dodge màu xanh lam gần đó rồi lái đi mất.

Sau khi bình tĩnh lại, Melissa đặt dao xuống, lái xe đến bệnh viện và báo cảnh sát. Sau khi khâu vết thương, cô miêu tả cặn kẽ hình dạng kẻ tấn công và chiếc xe hắn lái. Đó là người đàn ông da trắng, tóc màu vàng nhạt, đeo kính. Hắn mặc áo phông trắng, khoảng 18 đến 20 tuổi, cao khoảng 1m 85, nặng khoảng 90 kg, tay bị thương trong lúc giằng co.

Căn cứ thông tin Melissa cung cấp, cảnh sát Richfield đoán hung thủ không phải tội phạm chuyên nghiệp, nếu không với chiều cao và cân nặng như vậy, hắn có thể rất dễ dàng khống chế Melissa.

Bản phác thảo nghi phạm tấn công dựa trên mô tả của Melissa. Ảnh: Toutiao

Bản phác thảo nghi phạm tấn công dựa trên mô tả của Melissa. Ảnh: Toutiao

Khi nghe mô tả về chiếc xe, một cảnh sát Richfield chợt nhớ ra mấy tuần trước đã từng nhìn thấy chiếc tương tự đỗ ở bãi đỗ xe công viên Melissa bị tấn công. Khi đó anh ta còn tiện tay nhập biển số xe vào hệ thống, xem có phải là xe trộm cắp hay không.

Căn cứ manh mối này, cảnh sát Richfield tìm lại lịch sử tra cứu, xác định được biển số xe và thông tin chủ sở hữu chiếc xe Dodge màu xanh. Chủ xe là một cặp vợ chồng trung niên, có con trai 19 tuổi Daniel Bartelt.

Daniel kiên quyết phủ nhận nhưng trên tay cậu ta quả thật có vết dao. Sau nhiều lần bịa lý do lòng vòng, Daniel thừa nhận tấn công Melissa trong công viên. Nguyên nhân là gần đây cậu ta cảm thấy sợ hãi với cuộc sống, vì vậy cũng muốn làm cho người khác cảm nhận được sự sợ hãi.

Cảnh sát Richfield tiếp tục hỏi chiều hôm đó Daniel đi đâu. Hóa ra, Daniel chính là bạn thân của Jessie. Anh ta nói có một cô bạn tên là Jessie vừa qua đời, vì vậy đến nhà thăm hỏi cha mẹ cô. "Cô ấy bị cưỡng hiếp rồi siết cổ chết", Daniel kể.

Vụ án của Jessie khi đó được đưa tin dày đặc, trở nên nổi tiếng, nhưng khi Daniel nói những lời này, cảnh sát còn chưa có báo cáo khám nghiệm tử thi, chưa ai, kể cả bố mẹ cô biết con gái bị cưỡng hiếp trước khi chết.

Nên vừa nghe thấy câu trả lời của Daniel, cảnh sát Richfield lập tức gọi điện cho cảnh sát Hartford, quản lý địa bàn của Jessie.

Daniel và Jessie yêu nhau từ thời cấp ba, do cùng sở thích âm nhạc. Thời gian hai người quan hệ tình cảm không dài, Daniel là người chủ động chia tay,nhưng họ vẫn là bạn tốt, chỉ nói chuyện ít đi.

Đến kì nghỉ hè này, hai người nối lại liên hệ. Daniel thường xuyên đến nhà Jessie, còn cùng sáng tác một bài hát đưa lên mạng xã hội. Đêm trước khi Jessie qua đời, hai người còn tham gia diễn xuất trong vở kịch tại câu lạc bộ bản địa. Trong mắt người ngoài, Daniel là chàng trai hoạt bát, cởi mở, tài hoa, không có lí do gì để sát hại Jessie.

Theo lời khai, buổi sáng Jessie bị hại, Daniel đến công viên đọc sách, sau mấy tiếng đồng hồ mới về nhà. Cảnh sát đi tới công viên, trích xuất camera, thấy Daniel đeo ba lô rời khỏi công viên lúc 10h25. So sánh với hình ảnh trước đó, ba lô của Daniel xẹp hơn nhiều so với lúc đi vào, có thể cậu ta đã vứt bỏ thứ gì đó ở đây.

Lục tìm toàn bộ thùng rác trong công viên, cuối cùng cảnh sát phát hiện trong thùng rác ở lối vào công viên có một hộp phiến mạch, bên trong có khăn giấy dính máu, khăn ướt khử trùng, băng dính, hai sợi dây thừng, khăn tắm dính máu và một quả bóng nhét miệng tự chế.

Trên xe của Daniel, cảnh sát phát hiện hộp phiến mạch cùng loại trong công viên, máy tính xách tay và một số sách vở. Trong phòng ngủ của Daniel có quần áo Daniel mặc khi tấn công Melissa, trên quần áo có vết máu. Trong ga ra nhà Daniel có mấy sợi dây thừng cùng loại trong công viên, mấy cuộn băng dính cùng lại được tìm thấy dưới gầm giường nạn nhân.

Daniel tại phiên tòa. Ảnh: Toutiao

Daniel tại phiên tòa. Ảnh: Toutiao

Theo kết quả xét nghiệm, trên băng dính, dây thừng và bóng tự chế trong hộp phiến mạch có ADN của Daniel và Jessie. Dây thừng phù hợp với vết siết trên cổ và tứ chi Jessie. Trên băng dính dưới gầm giường có vân tay của Daniel. Kết quả xét nghiệm mô trong kẽ móng tay và tinh dịch trong cơ thể Jessie đều phù hợp với ADN của Daniel.

Một năm sau vụ án, Daniel bị đưa ra xét xử. Daniel không nhận tội, nhưng với hàng loạt bằng chứng thép được đưa ra, bồi thẩm đoàn ra phán quyết đã phạm tội ngộ sát. Daniel bị tuyên án chung thân, không ân xá.

Do Daniel không khai nhận, cơ quan công tố chỉ có thể dựa vào các bằng chứng gián tiếp như lịch sử xem phim bạo dâm và lịch sử tìm kiếm thông tin về những kẻ giết người hàng loạt trong máy tính của Daniel để đưa ra nhận định về động cơ giết người.

Theo đó, sau khi bị đuổi học, Daniel suy sụp và chìm vào thế giới bạo lực. Khi thế giới ảo đã không thể đáp ứng được dục vọng, Daniel bắt đầu nhằm vào thế giới thực. Mục tiêu đầu tiên của Daniel là Melissa, nhưng không ngờ cô phản kháng quá quyết liệt nên đành bỏ cuộc. Để đảm bảo chắc ăn, Daniel chuyển mục tiêu sang Jessie, người hắn rất quen và tin tưởng.

Khang Diệp (Theo Toutiao)

Xem thêm: lmth.6619454-mom-ol-iv-iot-ol/ten.sserpxenv

Comments:0 | Tags:No Tag

“Lộ tội vì 'lỡ mồm'”0 Comments

Submit A Comment

Name:

Email:

Blog :

Verification Code:

Announce

Tools