Trần Xương Vũ sinh năm 2001 ở thành phố Tuyên Uy, tỉnh Vân Nam. Khi Vũ mới một tháng tuổi, bố là ông Trần Kế Vệ bị kết án 10 năm 6 tháng tù vì tội cướp tài sản. Lo con nhỏ không được gia đình mới chấp nhận, mẹ Vũ là bà Vũ Tú Anh không tái hôn, một mình nuôi con. Không có bố, Vũ phải chịu sự kỳ thị của dân làng suốt thời thơ ấu. Tuy nhiên, Vũ vẫn thấy hạnh phúc vì được mẹ dành cho tất cả tình yêu thương.
Năm 2007, ông Vệ được trả tự do sau khi mãn hạn tù, lúc này Vũ 7 tuổi. Trong trí nhớ của Vũ, người đàn ông đột nhiên xuất hiện trong nhà trông to béo, cường tráng, hung dữ, chỉ một ánh mắt cũng khiến cậu sợ hãi rụt cổ, cúi đầu. Họ hàng bảo Vũ gọi "bố", Vũ không hiểu ý nghĩa của danh xưng này, chỉ nghĩ "bố" là cách gọi lịch sự giống như "chú" và "ông".
Tuy nhiên, sự xuất hiện của "người lạ" này đã làm tan vỡ hoàn toàn gia đình hạnh phúc của mẹ con Vũ. Cơn ác mộng dai dẳng bắt đầu.
Tháng thứ hai sau khi trở về, ông Vệ bắt đầu đấm đá hai mẹ con khi không vừa ý những chuyện vặt vãnh hay khi uống rượu, thậm chí lột quần áo Vũ rồi đánh đến thâm tím. Vũ sợ hãi bỏ chạy, nhưng rồi lại phải đối mặt với những trận đòn nặng nề hơn sau khi bị tóm được. Vũ nhớ bố thường vừa đánh vừa hỏi "Mày biết sai chưa? Có nhận lỗi hay không?", lần nào Vũ cũng cúi gằm mặt, trong lòng rất hận bố.
Điều khiến Vũ sợ hãi hơn cả là phải chứng kiến bố bạo hành mẹ. Cậu bé 7 tuổi không thể làm gì để giúp mẹ, cũng không dám khuyên can, ngăn cản nếu không cũng sẽ bị đánh. Vũ chỉ biết rúc vào góc nhà trơ mắt nhìn mẹ chịu đòn. "Chai bia bị đập vỡ, sau đó ông ấy cầm điếu cày đánh mẹ tôi đến gãy, mặt đất đầy máu, tóc mẹ tôi rối tung, miệng chảy máu", Vũ kể lại một trận đòn vẫn hằn trong trí nhớ.
Có lần bà Tú Anh không chịu nổi đòn, bỏ trốn về nhà mẹ đẻ, nhưng sau đó lại phải quay về vì chồng lôi con ra để uy hiếp.
Bị gia đình bất hạnh tra tấn tinh thần, năm 9 tuổi, Vũ chọn cách giải thoát bằng thuốc trừ sâu, muốn chấm dứt cơn ác mộng này càng sớm càng tốt. May mắn, Vũ được mẹ phát hiện kịp thời và đưa đến bệnh viện, cứu sống.
Năm 2014, ông Vệ lại bị phạt ba năm tù vì che giấu tiền kiếm được do phạm tội. Khi bố sắp mãn hạn tù, Vũ, 16 tuổi, lựa chọn bỏ học, rời khỏi quê hương, một mình đến Quảng Đông làm thuê vì sợ ác mộng tái hiện.
Năm 2019, khi đã trưởng thành và có thể tự nuôi sống bản thân, Vũ có cuộc phản kháng đầu tiên. Năm đó, khi về quê ăn Tết, nghe tiếng cãi vã trong nhà, Vũ vội chạy vào, thấy bố cầm dao chĩa vào mẹ. Nhìn thấy Vũ, ông Vệ chuyển mũi dao về phía con trai, nói với vợ: "Muốn nó chết hay bà chết".
Lần đầu tiên, Vũ chắn trước mặt mẹ khi bà bị đánh và gọi cảnh sát. Tuy nhiên, điều này không thay đổi được gì.
Cảnh sát nói đây là việc riêng của gia đình, ông Vệ cầm dao nhưng chưa gây thương tích cho hai mẹ con nên họ không thể xử lý. Cảnh sát còn nói "hổ dữ không ăn thịt con", khuyên Vũ xin lỗi bố để hòa giải. Vì mẹ, Vũ quay về nhà, mượn rượu mới thốt ra được lời xin lỗi dối lòng.
Bà Tú Anh từng quyết định ly hôn nhưng rồi từ bỏ vì ông Vệ không đồng ý để lại tài sản cho con trai. Hai mẹ con từng bàn nhau trốn đến nơi khác nhưng lại lo cho ông bà ngoại sống ở gần đó bị trả thù.
Năm 2020, Vũ đưa mẹ đến thành phố nơi mình làm việc, hàng ngày đi làm rồi về nấu ăn cho mẹ. Vũ lên kế hoạch trả tiền cọc mua một căn nhà nhỏ ở Quảng Đông, sống giản dị cùng mẹ. Tuy nhiên, do quá lao lực sau nhiều năm lao động chân tay nặng nhọc, mẹ Vũ đổ bệnh, cần tiêu tốn chi phí điều trị lớn.
Năm 2021, mẹ con Vũ về quê ăn Tết, người thân thuyết phục bà quay về với ông Vệ. Vì không có khả năng chi trả tiền chữa trị, Vũ không thể kiên trì giữ mẹ ở bên. Đây trở thành quyết định khiến Vũ hối hận suốt đời.
Ngày 22/3/2021, Vũ được dì báo tin mẹ bệnh nặng. Anh vội vã từ Quảng Đông đến bệnh viện ở tỉnh Vân Nam ngay trong ngày. Nhìn thấy mẹ nằm trên giường, băng gạc trắng quấn quanh đầu và cơ thể bị cháy đen, Vũ ngỡ mình đi nhầm phòng vì không thể nhận ra.
Trên giường bên cạnh, ông Vệ cũng đang nằm điều trị vì bị bỏng, nhưng nhẹ hơn nhiều.
Tối đó, Vũ nghe mẹ nói bị ông Vệ tưới xăng đốt nên lập tức báo cảnh sát. Cảnh sát đề nghị anh quay video lời kể của mẹ làm bằng chứng.
Theo bà Tú Anh, tối 14/3/2021, ông Vệ uống rượu, về nhà trút giận lên vợ. Sau trận cãi vã, bà ra sô pha nằm ngủ một mình. Đến khoảng 23h, ông Vệ dậy xách can xăng từ ngoài sân vào, tưới khắp nhà, bà giằng lấy thì bị đổ xăng vào người. Ông Vệ đột nhiên châm lửa.
Khi bà kể, ông Vệ ngồi ở giường bên nghe, không nói câu nào.
Hôm sau, cảnh sát đến điều tra, ông Vệ nói đổ xăng đốt vì "không muốn sống nữa".
Vì vụ việc đang điều tra và lúc đó ông Vệ cũng bị thương, cảnh sát không thực hiện biện pháp cưỡng chế nào. Là con trai duy nhất, Vũ phải nhận trách nhiệm chăm sóc ăn uống, vệ sinh cho ông Vệ. Khi đó Vũ nghĩ: "Tôi làm những việc này chỉ vì ông đã cho tôi sinh mạng này, trả lại như vậy là đủ rồi".
Ngày 28/7/2021, bà Tú Anh qua đời vì thương tích chuyển biến xấu. Qua giám định, bà tử vong do nhiễm khuẩn và nhiễm độc bỏng. Trước đó, gia đình ông Vệ từ chối trả tiền điều trị cho bà, Vũ phải dùng hết tiền tiết kiệm và vay mượn khắp nơi cũng không đủ, phải đưa mẹ về nhà dì chăm sóc.
Sau cái chết của mẹ, người bố vốn là nguồn gốc của những cơn ác mộng đã biến thành "hung thủ giết mẹ". Vũ gánh vác mọi trách nhiệm sau khi mẹ qua đời, ký vào giấy đồng ý khám nghiệm tử thi và gửi từng lá thư cầu cứu cho các đơn vị truyền thông. Anh chỉ có một mục đích là đi tìm công lý cho mẹ.
Nhờ nỗ lực không ngừng nghỉ của Vũ, gần 20 cơ quan truyền thông đưa tin về sự việc.
Ngày 20/11/2021, ông Vệ bị bắt vì cáo buộc cố ý gây thương tích, sau đó bị truy tố vì nghi cố ý giết người. Vũ yêu cầu tòa tuyên án tử hình bố.
Trong thời gian này, Vũ nhận được nhiều lời khuyên răn từ thân thích bên nội, nói anh không nên báo cảnh sát mà phải tìm cách xoa dịu quan hệ với bố vì ông Vệ giờ là người thân duy nhất, nếu bị phạt tù hay tử hình thì Vũ sẽ thành cô nhi, không còn nhà nữa.
Vũ cũng bị một số người dùng mạng chỉ trích, mạt sát là "kẻ bất hiếu, súc sinh, cha nào con nấy". Vũ coi như không nhìn thấy.
Ngày 16/12/2022, tòa án tuyên Trần Kế Vệ phạm tội cố ý giết người, kết án tử hình, yêu cầu bồi thường cho Vũ và bố mẹ bà Tú Anh tổng cộng hơn 210.000 nhân dân tệ. Khi bản án được tuyên, Vũ bật khóc. Bị cáo rút lại lời thú tội trước tòa và hét lên bị oan, lập tức kháng cáo.
Không nhượng bộ, Vũ cho biết đã không còn sợ hãi và sẽ quyết tâm chiến đấu đến cùng dù đối phương có kháng cáo bao nhiêu lần, cho đến khi thủ phạm bị xử tử mới dừng.
Tuệ Anh (Theo Tencent News, The Paper)
Xem thêm: lmth.0757864-tehc-ueiht-ob-ib-em-ohc-yl-gnoc-iod-neihc-couc/ten.sserpxenv