Hội đồng thẩm phán TAND Tối cao vừa chấp nhận kháng nghị giám đốc thẩm của VKSND Tối cao hủy cả hai bản án sơ và phúc thẩm vụ Phạm Thị Phi Phượng lừa đảo chiếm đoạt tài sản.
Ảnh minh họa.
Tháng 7-2006, Cienco 1 ký hợp đồng với nhà thầu BFMC thi công khoan hạ cọc thép vào đá gốc - Cảng xuất sản phẩm thuộc dự án Nhà máy Lọc dầu Dung Quất.
BFMC liên kết với Công ty CP Xây dựng công trình giao thông 69- ANY Hàn Quốc (Công ty 69) thực hiện hợp đồng. Tháng 8-2007, sau khi hoàn thành hợp đồng trị giá hơn 3,6 triệu USD, Cienco 1 còn nợ BFMC hơn 754.000 USD.
Tháng 5-2011, Phượng được thuê làm kế toán ngoài giờ cho Công ty 69 đã tư vấn cho giám đốc công ty đòi khoản tiền mà Cienco 1 còn nợ BFMC.
Tuy nhiên, sau khi được cung cấp hồ sơ, Phượng đã xin nghỉ việc và lập Công ty Haduc.
Cuối tháng 11-2012, Phượng làm việc với Phan Ngọc Thuỵ để yêu cầu thanh toán công nợ giúp cho BFMC. Phượng bịa chuyện BFMC còn nợ Phượng 20 tỉ đồng và giám đốc Cienco 1 đồng ý cho Phượng nhận khoản tiền công nợ của BFMC còn lại để trừ nợ.
Phượng thỏa thuận với Thuỵ nhờ làm giúp một số văn bản, thủ tục thanh toán thì sẽ chi 18% trên tổng số tiền nhận được. Phượng đã giả mạo chữ ký của giám đốc Cienco 1, con dấu nhà thầu BFMC làm công văn thanh toán công nợ, chuyển tiền vào tài khoản của Công ty Haduc.
Căn cứ hồ sơ này, Cienco 1 và Ban quản lý dự án Nhà máy Lọc dầu Dung Quất đã chuyển tổng cộng hơn 717.000 USD, tương đương gần 15 tỉ đồng cho Phượng.
Số tiền này, Phượng đã trả nợ thay cho BFMC 738 triệu đồng; chi cho Thuỵ 3,2 tỉ đồng, số còn lại hơn 11 tỉ đồng Phượng chiếm đoạt.
TAND tỉnh Quảng Ngãi xử sơ thẩm, tuyên phạt Phượng 15 năm tù về tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản. Thụy bị truy tố tội lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi hành công vụ nhưng được tòa tuyên vô tội.
VKSND tỉnh kháng nghị phúc thẩm đề nghị tuyên bị cáo Thụy phạm tội trên.
Viện trưởng VKSND Cấp cao tại Đà Nẵng kháng nghị đề nghị hủy án sơ thẩm để điều tra lại về hành vi thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng đối với Nguyễn Mạnh Tiến và truy tố Thụy tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản. Tuy nhiên, tại phiên tòa phúc thẩm, viện này đã rút kháng nghị.
TAND cấp cao tại Đà Nẵng xử phúc thẩm không chấp nhận kháng nghị, tuyên y án sơ thẩm.
Hội đồng thẩm phán TAND Tối cao cho rằng lãnh đạo, kiểm sát viên đánh giá chứng cứ không đầy đủ, bỏ lọt tội phạm và người phạm tội.
Phượng và Thụy có đủ dấu hiệu tội làm giả con dấu, tài liệu của cơ quan, tổ chức, đưa hối lộ và nhận hối lộ.
Khi Phượng đến, Tiến không kiểm tra, thẩm định mà đã ký nháy để trình lãnh đạo công ty để thanh toán công nợ cho nhà thầu để Phượng chiếm đoạt.
Hành vi của Tiến có dấu hiệu của tội thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng nhưng không được điều tra, xử lý, có dấu hiệu bỏ lọt tội phạm.
Kiểm sát viên thực hành quyền công tố tại phiên tòa sơ thẩm còn bị động trong xử lý tình huống tranh tụng tại phiên tòa. Tòa cấp sơ thẩm tuyên mức án nhẹ nhưng VKS không kháng nghị hoặc báo cáo kháng nghị kịp thời.
Quá trình thẩm vấn tại tòa, HĐXX sơ thẩm đã không đánh giá đầy đủ, chính xác nội dung một số quyết định.
Số tiền Phượng chiếm đoạt là đặc biệt lớn nhưng tòa chỉ tuyên 15 năm tù là quá nhẹ. Tuy nhiên, VKS không kháng nghị phúc thẩm hoặc không báo cáo kháng nghị giám đốc thẩm về mức hình phạt đối với bị cáo này.