Ngày 3/10/1984, chị Jenny Jessop ở thị trấn Queensville, tỉnh Ontario đưa con trai đi khám răng, dặn con gái Christine, 9 tuổi, tan học cứ về nhà trước. Nhưng khi về nhà, chị chỉ thấy cặp sách trên giường, còn cô bé đã biến mất.
Một cô bé cùng đi học với Christine nói, chiều hôm đó khi xuống xe đưa đón học sinh vẫn nhìn thấy bạn đi bộ về nhà.
Cảnh sát triển khai tìm kiếm trên phạm vi rộng, bạn bè của gia đình và dân chúng cả thị trấn Queensville đều tham gia hỗ trợ tìm kiếm. Cặp sách của Christine để ở nhà, chứng tỏ cô bé đã về đến nhà. Tuy nhiên 2 tháng sau, tung tích của Christine vẫn bặt tăm. Nhà chức trách dừng tìm kiếm, nhưng cha mẹ cô bé nhất quyết không bỏ cuộc.
Ngày 31/12/1984, khi cả thị trấn nhộn nhịp chuẩn bị đón năm mới, cha mẹ Christine lại nhận được thi thể cô bé được phát hiện trên cánh đồng cách nhà hơn 30 dặm. Theo kết quả khám nghiệm, Christine bị sát hại và bị xâm hại tình dục.
Cảnh sát Canada quyết phải phá án bằng được. Lúc này công nghệ ADN chưa phát triển, cảnh sát không lấy được ADN của hung thủ, chỉ có thể điều tra các đối tượng tương đối khả nghi. Cảnh sát hỏi mẹ của Christine, trong tình huống cô bé ở nhà một mình, nếu biết có người quen gõ cửa và được mở, đó có thể là ai. Người đầu tiên bà mẹ nghĩ đến là hàng xóm Guy Paul Morin.
Cảnh sát bí mật theo dõi Morin, điều tra xem anh ta làm gì vào ngày xảy ra vụ án. Cha mẹ Morin nói con trai đi làm về liền nằm ngủ một lát, sau đó sửa sang nhà cửa đến tận giờ ăn tối.
Tuy nhiên khi cảnh sát hỏi Morin nghĩ thế nào về vụ mất tích của Christine, anh ta lại tuyên bố "nuôi con gái chỉ tốn cơm mà không có ích lợi gì, cha mẹ Christine không cần phải đau lòng như thế". Thái độ lạnh lùng của Morin trước cái chết của Christine khiến cảnh sát nghi ngờ, hai tháng sau chính thức bắt giam Morin với cáo buộc Giết người cấp độ một.
Tròn một năm sau, Morin bị xét xử. Cảnh sát cung cấp bằng chứng cho bồi thẩm đoàn bao gồm một sợi tóc phát hiện trên quần áo Christine tương đối giống tóc của Morin, ngoài ra trên xe của Morin cũng phát hiện ba sợi tóc và một sợi vải phù hợp với tóc và váy áo Christine. Ngoài ra, bồi thẩm đoàn còn nghe lời khai của hai bạn tù của Morin rằng khi nói chuyện với nhau trong phòng giam, Morin nói đã sát hại Christine.
Luật sư của Morin cho rằng, hôm đó Jenny báo cảnh sát lúc 16h10, nhưng thẻ chấm công của Morin tại công ty lại xác nhận 16h15 Morin mới rời công ty, vì vậy hoàn toàn không có thời gian gây án. Hơn nữa tóc và sợi vải mà cảnh sát đưa ra cũng không có giá trị, sự phù hợp ở đây chỉ là hiệu ứng thị giác mà không có căn cứ chặt chẽ. Còn thái độ lạnh lùng của Morin đối với vụ án là vì Morin mắc chứng tâm thần phân liệt. Cuối cùng bồi thẩm đoàn đưa ra phán quyết vô tội. Morin được trả tự do.
Cha mẹ Christine thất vọng. Tháng 3/1985, kiểm sát trưởng tỉnh Ontario quyết định kháng cáo.
Trong phiên phúc thẩm năm 1990, một cảnh sát phụ trách theo dõi Morin khẳng định anh ta có thái độ cực kì lạnh lùng đối với vụ án. Mẹ của Christine nói hôm tang lễ con gái đã nghe thấy tiếng kêu hoảng sợ và tuyệt vọng của một người đàn ông, Jenny cho rằng âm thanh này là của Morin, bởi cảm thấy áy náy trước hành vi tàn nhẫn của chính mình. Ngày 30/7/1992, Morin bị tuyên án tù chung thân vì tội Giết người cấp độ một.
Khi Morin ngồi tù được 18 tháng, vụ án lại có xoay chuyển đột ngột. Trước đó cơ quan điều tra đã nhiều lần lấy mẫu xét nghiệm ADN từ vết tinh dịch trên váy áo Christine nhưng đều không thành công, tuy nhiên công nghệ ADN vẫn liên tục phát triển, có thể tiến hành các xét nghiệm phức tạp hơn. Cuối cùng kết quả xét nghiệm chứng minh mẫu ADN này chắc chắn không phải của Morin.
Kiểm sát viên hoàng gia Canada quyết định điều tra lại toàn bộ vụ án, phát hiện các bạn tù của Morin đã cung cấp lời khai giả, Morin chưa bao giờ thừa nhận đã sát hại Christine. Đồng thời tóc và sợi vải trên xe Morin cũng được xác định là của một cô bé tên Hearst. Hearst nói trước đó mình từng lên xe Morin chơi, nhưng bị đuổi xuống nên trên xe mưới có tóc và sợi vải của quần áo mình.
Từ khi Morin trở thành đối tượng tình nghi đến khi được chứng minh vô tội và phóng thích là tròn 10 năm, Morin được bồi thường 1,25 triệu USD. Một ban chuyên án mới lại được thành lập để điều tra vụ án này, tuy nhiên việc điều tra vẫn không có bất cứ tiến triển nào. Ba năm sau, ban chuyên án mới cũng giải tán.
Tháng 10/ 2020, tức 36 năm sau khi Christine bị hại, cảnh sát Canada đưa mẫu tinh dịch trên đồ lót của Christine đến một phòng thí nghiệm chuyên phân tích gene phả hệ để hỗ trợ điều tra các vụ án cũ.
Dựa vào mẫu này, phòng thí nghiệm lập một bộ hồ sơ hoàn chỉnh, tiến hành phân tích số liệu ADN và đối chiếu ADN theo gia phả. Sau sáu tháng phân tích và đối chiếu, cuối cùng cảnh sát cũng xác định được danh tính nghi phạm: Calvin Hoover.
Cảnh sát rất kinh ngạc, song người nhà của Christine còn kinh ngạc hơn, bởi đây chính là bạn thân của họ. Trong mấy tháng sau khi Christine mất tích, Hoover vẫn tỏ ra cực kì đau lòng, cùng cư dân bản địa tìm kiếm Christine. Hoover thậm chí còn dự tang lễ, đến nhà an ủi cha mẹ cô bé.
Tuy nhiên khi cảnh sát chuẩn bị bắt Hoover, nhân viên điều tra lại phát hiện Hoover đã chết năm 2015. Vì vậy, đến nay cảnh sát vẫn tiếp tục điều tra các chi tiết liên quan đến vụ Hoover sát hại Christine năm đó, bao gồm động cơ gây án và khả năng còn có người bị hại nào khác hay không. Vợ và con trai Hoover đều rất tích cực hợp tác.
Đến khi chân tướng vụ án được làm sáng tỏ, Morin mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù được tòa tuyên vô tội, nhưng chỉ cần một ngày chưa tìm được hung thủ, dư luận vẫn cho rằng Morin có thể chính là nghi phạm.
Khang Diệp (Theo Toutiao)
Xem thêm: lmth.6007344-iag-noc-iht-yk-gneim-ol-iv-nao-ut-man-63/ten.sserpxenv