Otto Koehler, vốn là dân nhập cư từ Berlin, tiếp quản vị trí chủ tịch của nhà máy bia Pearl Brewing Co. ở thành phố San Antonio, bang Texas, năm 1902. Otto dần trở thành một trong những người đàn ông giàu có nhất ở vùng Tây Nam nước Mỹ thời đó.
Khi sự nghiệp thăng hoa, Otto kết hôn với Emma Bentzen, phụ nữ gốc Đức. Emma tận tâm cho cuộc hôn nhân, giúp đỡ Otto trong việc kinh doanh tại nhà máy bia. Nhưng năm 1910, Emma gặp tai nạn kinh hoàng khiến cô phải nằm liệt giường, cần được chăm sóc toàn thời gian.
Otto đưa một nữ y tá người Đức tên Emma Dumpke, còn được gọi là Emmi, về nhà chăm sóc vợ. Otto, khi đó đã ngoài 50 tuổi, nhanh chóng ngoại tình với cô y tá xinh đẹp đang tuổi đôi mươi. Ông ta không che giấu mối tình ngoài luồng này.
Ngay sau khi trở thành tình nhân của Otto, Emmi mời người bạn thân thiết đến sống cùng ở San Antonio. Bạn của Emmi cũng là một y tá người Đức, tên là Emma Burgemeister, thường được gọi là Hedda. Ngoại hình xinh đẹp của Hedda một lần nữa khiến Otto sa ngã. Ông ta đề nghị mua cho Emmi và Hedda một ngôi nhà nhỏ trong thị trấn. Nhưng không lâu sau, Otto bắt đầu không tin vào lòng trung thành của Emmi. Ông ta mua nhà dưới danh nghĩa Hedda, như vậy, nếu Emmi thực sự muốn chia tay, ông ta cũng sẽ không mất ngôi nhà.
Hàng tháng, Otto trợ cấp cho Emmi 125 USD và Hedda nhận được 50 USD.
Năm 1913, những nghi ngờ của Otto về Emmi thành sự thật. Cô bỏ trốn đến thành phố St. Louis, bang Missouri, kết hôn cùng một người đàn ông tên Doschle. Otto buồn bã và dồn hết sự chú ý vào Hedda, tăng trợ cấp hàng tháng cho cô lên 125 USD, đưa cô đi nghỉ ở quê hương Đức.
Không muốn mất thêm một người tình, Otto cầu hôn Hedda, nhưng cô từ chối vì lương tâm không cho phép. Vợ Otto vẫn ốm nặng liệt giường, Hedda không muốn ông ta bỏ rơi vợ.
Bị từ chối, Otto trả đũa bằng cách lén lút quan hệ với những phụ nữ khác. Hedda sinh nghi và thuê thám tử tư đi theo ông ta đến Đức, xác nhận sự thật. Otto không gọi điện cho Hedda khi ở Đức, cũng không gọi cho cô khi trở về San Antonio.
Lo sợ Otto không cần mình nữa, như vậy sẽ mất đi nguồn chu cấp và cuộc sống thoải mái hiện tại, Hedda chủ động hẹn gặp Otto. Ông ta đồng ý nhưng cô phải nghe theo mọi sự sắp xếp.
Hedda được chỉ dẫn đến gặp Otto tại khu đèn đỏ ở San Antonio, phải mang theo tất cả giấy tờ. Ông ta muốn thu giữ mọi thứ có thể được Hedda sử dụng để tống tiền như thư từ, tín dụng. Sau cuộc trò chuyện, Hedda nhận ra mối quan hệ của họ khó có thể cứu vãn, cô bắt đầu lo tính mạng gặp nguy hiểm. Biết Otto có quyền lực như thế nào, Hedda cầu cứu người duy nhất có thể giúp đỡ.
Hedda biết rằng Otto vẫn không thôi nhung nhớ Emmi, vì vậy cô gọi cho bạn. Ngay khi biết chuyện, Emmi thu dọn hành lý về San Antonio. Trong khi chờ đợi, Hedda nghĩ ra một kế hoạch hoàn hảo.
Hedda bảo Emmi đến nhà máy bia Pearl Brewery gặp Otto. Ngạc nhiên trước sự xuất hiện của Emmi và muốn chiều lòng cô, Otto đồng ý nói chuyện với Hedda.
Gần 17h ngày 12/11/1914, triệu phú 59 tuổi lên xe ngựa đến ngôi nhà nhỏ ở số 532 phố Hunstock. Khi ông ta đến, Emmi ở trong phòng khách, Hedda nằm nghỉ trên giường trong phòng ngủ.
17h05, bà Neil Campbell, một hàng xóm của Hedda, nghe thấy tiếng súng. Bà chạy ra ngoài, thấy Emmi la hét cầu cứu ở sân trước nên lập tức trở lại nhà để gọi cảnh sát.
Cảnh sát phá cửa, phát hiện Otto chết vì ba phát đạn bắn vào cổ, mặt và tim từ khẩu súng tự động nằm trên sàn. Cảnh sát còn tìm thấy một khẩu súng lục ổ quay trên tủ đầu giường, một hộp đựng dao bị mở ra trên sàn nhà.
Hedda được đưa đến bệnh viện điều trị vết cắt sâu ở cổ tay và nhiều vết bầm tím trên cổ.
Sau khi bị truy tố và buộc tội giết Otto, Hedda chạy đến New York trong ba năm. Đến 1917, cô quyết định trở về San Antonio đối mặt với quá khứ.
Bên công tố thuyết phục được Florence Rabe, một trong những nữ luật sư đầu tiên ở Texas, làm chứng rằng Hedda đã chia sẻ kế hoạch giết Otto, nhưng Rabe biến mất vào ngày đầu tiên của phiên tòa. Rabe nghĩ rằng không làm chứng chống lại Hedda là có lợi nhất, vì vậy cô đã bỏ trốn vào nửa đêm. Nhưng Rabe nhanh chóng bị bắt về San Antonio khi mới đi qua vài thị trấn. Trước tòa, Rabe viện dẫn đặc quyền luật sư - thân chủ và từ chối làm chứng.
Sau đó, chủ ngân hàng J.H. Frost làm chứng rằng Hedda đã cố gắng rút tiền mặt bằng một trong những thư tín dụng trị giá 10.000 USD của Otto. Hedda phủ nhận tất cả.
Có nhiều giả thuyết khác nhau về những gì đã xảy ra bên trong ngôi nhà vào ngày hôm đó, nhưng có một điều chắc chắn là Hedda đã bắn chết Otto. Cô nói với bồi thẩm đoàn rằng làm vậy để tự vệ và bảo vệ danh dự của bạn. Hedda nói Otto đã bóp cổ cô, cầm súng lao vào cô.
Cảnh sát khẳng định Otto không mang vũ khí đến ngôi nhà. Cả hai khẩu súng được tìm thấy đều thuộc về Hedda. Sau khi bắn Otto, Hedda tự bắn vào đầu mình, nhưng trượt, sau đó cắt cổ tay.
Phiên tòa chỉ kéo dài một tuần và kết thúc vào 22/1/1918. Sau khi cân nhắc, bồi thẩm đoàn toàn nam giới nhận thấy Hedda không phạm tội giết người.
Một năm sau, Hedda kết hôn với J.W. Turley, một trong những bồi thẩm viên trong phiên tòa, ở New Orleans. Cuối cùng, cặp đôi chuyển về San Antonio, sống trong ngôi nhà nhỏ Otto mua cho hai người tình.
Điều kỳ lạ nhất là sau những năm tháng nằm trên giường bệnh, người vợ Emma của Otto đã đứng dậy một cách thần kỳ ngay sau khi Otto bị sát hại và giành lại quyền kiểm soát việc kinh doanh. Vào thời điểm Hedda hầu tòa, bà đã biến Pearl Brewing trở thành nhà máy bia lớn nhất ở Texas.
Trước khi qua đời năm 1943, Emma Koehler đã đưa Pearl Brewing lên đỉnh cao, thậm chí trong suốt những năm bị cấm sản xuất đồ uống có cồn, phải chuyển sang nước giải khát và thực phẩm.
Để tôn vinh bà, nhà máy bia cũ được chuyển thành khách sạn Emma, ở đó khách hàng có thể gọi đồ uống có tên "The Three Emmas", kèm lời cảnh báo "một thì tuyệt, còn ba sẽ giết bạn" từ các nhân viên.
Tuệ Anh (Theo Expressnews, Lifebuzz)
Xem thêm: lmth.9503444-amme-gnan-ab-iov-ut-yat-hnit-iv-aig-art-aib-gnah-murt-gno/ten.sserpxenv